Hạt Giống Lành - Trưởng thành trong thinh lặng

Hình ảnh
Mỗi con người đều mang trong mình một hạt giống – của hiểu biết, của yêu thương, và của tiềm năng vô tận.  Những hạt giống ấy, dù nhỏ bé đến đâu, vẫn âm thầm chờ một mảnh đất lành để được nảy mầm, vươn mình và tỏa hương.    Hạt Giống Lành được sinh ra từ niềm tin rằng: chỉ khi ta dừng lại trong thinh lặng, ta mới thật sự bắt đầu hành trình trưởng thành của tâm hồn.    Giữa nhịp sống vội vã và những đợt sóng của cảm xúc, đôi khi ta quên mất rằng điều ta tìm kiếm bấy lâu không nằm ở phía ngoài, mà ở ngay bên trong – trong hơi thở, trong sự hiện diện, trong khoảnh khắc ta thật sự chạm vào chính mình.    Blog này là một khoảng lặng nhỏ giữa thế giới ồn ào, nơi bạn có thể quay về, lắng nghe tiếng nói bên trong, và nhận ra rằng bình an chưa từng rời xa ta. Nó chỉ đang đợi ta dừng lại – đủ lâu, đủ dịu dàng – để nhìn thấy.    Mỗi bài viết nơi đây là một hạt nhỏ được gieo bằng sự chân thành và tỉnh thức.    Có thể là một suy niệm về cuộc sốn...

Người phụ hồ và tờ 100 nghìn ở chợ

 
Buổi sáng ấy, chợ vẫn đông đúc như mọi ngày. Tiếng dao thớt va nhau, tiếng gọi mời rộn ràng, và mùi cá, mùi rau trộn lẫn tạo thành thứ hương quen thuộc của đời sống bình dân. Tôi đứng lựa cá ở một quầy quen, giữa những âm thanh ồn ã bỗng thấy một bóng người dừng lại.

 

Đó là một người phụ nữ. Quần áo giản dị, gương mặt hốc hác, đôi mắt phảng phất nét mệt mỏi. Chị bán cá khẽ kể: “Cô ấy làm phụ hồ ở công trình. Hôm nay đau ốm quá, xin nghỉ, tiện ghé qua thăm tôi.”

 

Tôi ngẩng nhìn kỹ hơn. Có điều gì đó khiến tim tôi se lại. Không chỉ là cái mệt của thân thể, mà dường như còn là gánh nặng của một cuộc sống chật vật. Thương cảm dâng lên, tôi vội rút trong ví một tờ 100 nghìn, đưa về phía chị:

“Dạ con gởi cô, cô mua gì ăn cho khỏe lại nhé.”

 

Tôi nghĩ chỉ là một chút chia sẻ nhỏ nhoi. Nhưng chị khẽ mỉm cười, ánh mắt sáng lên trong một niềm kiêu hãnh nào đó:

“Cô cảm ơn… nhưng em làm ra tiền mà. không nhận đâu.”

 

Tôi lặng đi. Tay còn cầm tờ tiền, lòng thì ngượng ngập. Người phụ nữ lam lũ, thân hình gầy guộc kia lại toát lên một vẻ giàu có mà không phải ai cũng có: sự giàu có trong niềm tin rằng *mình có thể sống bằng sức lao động của chính mình*.

 

Tôi chợt nghĩ đến những cảnh chen lấn, giành giật ở những điểm phát cơm, phát quà từ thiện. Có khi trong đám đông ấy, chẳng ít người không thật sự nghèo, nhưng vẫn vội vàng tìm cách để có phần. Họ đầy đủ ở vật chất, nhưng lại thiếu thốn trong niềm tin, trong cảm giác an toàn bên trong.

 

Người phụ nữ phụ hồ kia thì ngược lại. Dẫu cuộc sống còn khó khăn, chị vẫn mang trong mình một sự trọn vẹn lạ lùng – trọn vẹn với đôi tay lao động, với lòng tự trọng, với sự tin cậy rằng cuộc đời sẽ không bỏ rơi mình.

 

Tờ 100 nghìn hôm ấy tôi không trao đi, nhưng tôi nhận lại một bài học thấm thía:

Có những sự giàu có không nằm trong túi tiền, mà nằm trong cách con người ta ngẩng cao đầu giữa cuộc đời.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hạt Giống Lành - Trưởng thành trong thinh lặng

Không có thành công nào bù đắp nổi khi ta quên mất cách yêu thương bản thân

Nếu một ngày mình thôi bắt mình phải làm những việc thường ngày – liệu có sao không?